Monday, July 8, 2013

Phim Mật Danh Iris

Xem Phim Mật Danh Iris



Thể Loại: Phim hành động,
Loại Phim : Phim bộ hay,
Quốc Gia :Phim Hàn Quốc.


Phim Mật Danh Iris  Bộ phim hành động của Hàn Quốc, quy tụ dàn diễn viên ngôi sao Lee Byung Hun, Kim Tae Hee, Jung Joon Ho... sẽ khởi chiếu trên kênh 2 Đài truyền hình TP HCM từ ngày 5/5, vào lúc 19h45. “Mật danh Iris” (tựa gốc “Iris”) xoay quanh cuộc đời nhiều biến cố của Kim Hyun Jun (Lee Byung Hun đóng). Anh cùng người bạn thân thiết Jin Sa Woo (Jung Joon Ho) được lựa chọn để trở thành nhân viên đặc vụ hàng đầu của tổ chức tình báo quốc gia NSS. Cả hai đều phải lòng nữ đồng nghiệp Choi Seung Hee (Kim Tae Hee) ngay lần đầu gặp mặt. Tuy nhiên, khi tình yêu mỉm cười với Hyun Jun cũng là lúc số phận anh đã được sắp đặt ..., Chủ quán Si-cô, bán hàng ăn ở Ê - prơ - vin, dừng xe trước trại của mụ Magloarơ. Đó là một gã cao lớn trạc bốn mươi tuổi, đỏ đắn, bụng phệ, nghe đồn là ranh ma. Gã buộc ngựa vào cọc hàng rào, rồi vào trong sân. Gã có chút tài sản giáp với mảnh đất của bà lão, mà gã thèm muốn từ lâu. Có đến hai chục lần gã dạm mua, nhưng mụ Magloarơ khăng khăng từ chối. Mụ bảo: - Tôi sinh ra ở đây, tôi chết ở đây. Gã thấy mụ đang gọt khoai trước cửa nhà. Bảy mươi tuổi, mụ khô đét, răn reo, lưng còng, nhưng làm lụng dẻo dai như con gái. Si-cô thân thiện vỗ vào lưng mụ, rồi ngồi xuống chiếc ghế đẩu cạnh mụ. - Thế nào? Bà lão, vẫn khỏe chứ? - Không đến nỗi, còn bác, bác Prô - xpê? - Ấy! Ấy! Đau nhì nhằng, không thì cũng khá. - À, tốt đấy! Rồi mụ chẳng nói gì nữa. Si-cô nhìn mụ làm. Những ngón tay khoằm khoằm, khẳng khiu, cứng tựa càng cua, nhặt như quắp lấy các củ màu xám nhờ trong giỏ, và xoay xoay rất nhanh, gọt ra từng khoanh vỏ dài bằng con dao cũ mụ cầm trong bàn tay kia. Rồi khi khoai đã vàng nõn, mụ liền ném vào xô nước. Ba con gà mái dạn người, từng con xán vào tận bên váy mụ nhặt vỏ, rồi cun cút chạy đi, mỏ ngậm mồi. Si-cô ra vẻ bứt rứt, ngần ngại, lo lắng, có cái gì ở cửa miệng mà không thốt ra được. Cuối cùng, gã quyết định: - Này, mụ Magloarơ… - Bác cần gì hử? - Cái trại này ấy mà, mụ vẫn không muốn bán cho tôi hả? - Chuyện ấy thì không. Không được đâu. Dứt khoát rồi, dứt khoát, bác đừng nói lại nữa. - Chả là tôi tìm được cách thu xếp ổn thỏa cho cả hai đằng. - Gì vậy? - Thế này nhé. Mụ bán nó cho tôi, ấy rồi mà mụ vẫn cứ giữ lấy nó. Mụ không hiểu à? Mụ nghe tôi bảo đây. Bà lão ngừng gọt khoai, cặp mắt tinh nhanh dưới đôi mi nhăn nheo nhìn gã chủ quán chằm chằm. Gã tiếp: - Tôi nói rõ nhé. Tôi cho mụ, mỗi tháng trăm rưởi quan. Mụ nghe rành chứ? Mỗi tháng tôi đi xe ngựa, đem đến đây cho mụ ba chục đồng ê - quy loại năm quan. Và rồi chẳng có gì khác cả, chẳng có gì hết. Mụ vẫn ở nhà mụ, mụ không bận tâm gì về tôi, mụ chả nợ nần gì tôi sất. Mụ chỉ có việc lấy tiền của tôi thôi. Mụ thấy thế được không? Gã nhìn mụ với bộ dạng tươi cười, với bộ dạng vui vẻ. Bà lão ngắm gã một cách nghi ngại, tìm xem cái bẫy ở chỗ nào. Mụ hỏi: - Thế món ấy, là phần tôi; nhưng phần bác, cái trại này, món ấy không đem trại cho bác chứ?

No comments:

Post a Comment